Thực hiện Nghị quyết số 07-NQ/TU
ngày 24/6/2011 của Ban Thường vụ Tỉnh ủy Phú Thọ về đào tạo nghề cho lao động nông thôn tỉnh Phú Thọ đến
năm 2020. Sở Nông nghiệp và PTNT đã phối hợp với các ngành, địa phương tổ chức
tuyên truyền, phổ biến, quán triệt Nghị quyết đến các cán bộ, đảng viên trong ngành và các tầng lớp nhân dân
trên địa bàn tỉnh. Nghị quyết đã thực sự đi vào cuộc sống, có ý nghĩa quan
trọng trong chiến lược nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, gắn với giải quyết
việc làm, nâng cao thu nhập cho lao động nông thôn, góp phần tích cực trong
chuyển dịch cơ cấu lao động, cơ cấu kinh tế, tăng tỷ lệ lao động qua đào tạo ở
khu vực nông thôn trên địa bàn tỉnh.
Trong giai đoạn 2011-2015, thực
hiện Đề
án “Đào tạo nghề cho lao động nông thôn tỉnh Phú Thọ đến năm 2020” Sở Nông nghiệp và PTNT đã phối hợp với Sở
Lao động Thương binh và Xã hội và các cơ sở đào tạo nghề trên địa bàn tỉnh tổ
chức đào tạo được 561 lớp nghề nông nghiệp
(204 lớp nghề trồng trọt, 260 lớp nghề chăn nuôi, 31 lớp nghề thủy sản, 10 lớp
nghề lâm nghiệp và 66 lớp nghề gắn với phát triển làng nghề) cho 18.099 lao
động nông thôn, chiếm 66,5% tổng số lao động nông thôn được đào tạo nghề. Thông
qua các lớp dạy nghề nông nghiệp cho lao động nông thôn đã trang bị cho nông
dân những kiến thức cơ bản về kỹ thuật trồng trọt, chăn nuôi. Đa số người dân
sau khi được đào tạo nghề đã sử dụng có hiệu quả kiến thức vào sản xuất kinh
doanh, nâng cao thu nhập, tỷ lệ lao động sau tốt nghiệp nghề tìm kiếm được việc
làm mới hoặc tự tổ chức sản xuất, kinh doanh theo ngành nghề đã được đào tạo
đạt trên 80% góp phần đưa bình quân giá trị sản phẩm trên một ha đất canh tác
và nuôi trồng thủy sản đạt 82,4 triệu đồng, tăng 1,6 lần so năm 2010. Đến nay
đã có 159/247 xã (chiếm 64,4%) đạt tiêu chí (14.3) tỷ lệ lao động nông thôn qua
đào tạo trong Chương trình mục tiêu Quốc gia về xây dựng nông thôn mới. Tuy nhiên, bên cạnh những kết quả đạt được, công tác
đào tạo nghề nông nghiệp cho lao động nông thôn trên địa bàn tỉnh Phú Thọ vẫn
còn những khó khăn, tồn tại như: Công tác tư vấn chọn nghề, tìm và tự
tạo việc làm, rà soát nhu cầu, xây dựng kế hoạch đào tạo nghề cho lao động nông thôn tại một số địa phương, đơn vị
dạy nghề còn lúng túng, hiệu quả chưa cao, chưa sát thực tiễn sản xuất. Cơ sở vật chất,
trang thiết bị, giáo viên dạy nghề của các cơ sở dạy nghề chưa phục vụ công tác
đào tạo nghề nông nghiệp được đầu tư đồng bộ; Trình độ chuyên môn và kinh
nghiệm thực tiễn sản xuất của một số giáo viên dạy nghề chưa đáp ứng được yêu
cầu, thiếu giáo viên biên chế, cơ hữu phục vụ công tác đào tạo nghề nông
nghiệp. Một số chương trình, giáo trình đào tạo nghề được biên soạn và đưa vào
giảng dạy chưa phù hợp theo yêu cầu của thực tiễn sản xuất, còn nặng về lý
thuyết, chưa có nhiều mô hình sản xuất hiệu quả để gắn kết giữa đào tạo và thực
hành. Việc hỗ trợ sau đào tạo nghề của các cấp chính quyền, các ngành về đất
sản xuất, vốn, hỗ trợ tìm kiếm thị trường tiêu thụ sản phẩm, tìm việc làm để
phát huy hiệu quả sau học nghề còn hạn chế. Nhận thức của lao động nông thôn về
lợi ích của việc học nghề còn hạn chế, học viên chưa chủ động, tích cực tham
gia học nghề.
Từ thực tiễn công tác đào
tạo nghề nông nghiệp trong thời gian qua, để nâng cao chất lượng và hiệu quả
của công tác đào tạo nghề thời gian tới, cần tập trung triển khai một số giải
pháp:
- Tiếp tục đẩy mạnh công tác tuyên truyền,
tư vấn về đào tạo nghề cho lao động nông thôn nhằm nâng cao
nhận thức của các cấp ủy đảng, chính quyền và người lao động nông thôn về vai trò của
đào tạo nghề đối với việc làm, tăng thu nhập và nâng cao chất lượng nguồn nhân lực khu vực nông
thôn gắn với chương trình xây dựng nông thôn mới;
cung cấp thông tin về các cơ sở có đủ điều kiện tham gia dạy nghề cho lao động
nông thôn, các nghề đào tạo, các mô hình dạy nghề gắn với việc làm hiệu quả tại
địa phương, khả năng giải quyết việc làm sau
học nghề đáp ứng thông tin đầy đủ, kịp thời cho người lao động nông thôn
để lao động nông thôn biết và lựa chọn, nhất là lực lượng lao động trẻ có nhận thức đúng
về học nghề, thay đổi quan niệm cũ là phải vào các trường đại học mới có việc
làm, thu nhập đáp ứng yêu cầu của cuộc sống.
- Tăng cường quản lý
nhà nước đối với công tác đào tạo nghề, đặc biệt công tác kiểm tra, giám sát về
đào tạo nghề đối với các đơn vị tham gia đào tạo nghề nông nghiệp.
- Để giải quyết việc làm
cho lao động nông thôn sau đào tạo nghề (nghề nông nghiệp), các địa phương cần
tập trung chỉ đạo, hỗ trợ tạo điều kiện khuyến khích phát triển sản xuất, nhân
rộng các mô hình kinh tế có hiệu quả cao để nâng cao thu nhập của người dân
trên địa bàn. Quan tâm chỉ đạo tốt hơn việc dồn điền đổi thửa, gắn với quy
hoạch lại đồng ruộng đẩy mạnh cơ giới hóa các khâu sản xuất, chế biến, ứng dụng
KHCN (giống mới chất lượng cao; áp dụng quy trình sản xuất tiến bộ, ứng dụng
nông nghiệp công nghệ cao), coi trọng chất lượng và đảm bảo an toàn thực phẩm,
chú trọng xây dựng và nhân rộng mô hình liên kết sản xuất theo chuỗi giá trị,
khuyến khích phát triển trang trại, gia trại; tiếp tục phát triển các làng nghề
đi đôi với xây dựng nhân cấy nghề mới; đẩy mạnh phát triển tiểu - thủ công
nghiệp, chế biến nông, lâm, thủy sản với quy mô vừa và nhỏ tại địa phương.
- Thực hiện lồng ghép các nguồn lực trong đào tạo nghề cho lao động nông
thôn một cách linh hoạt, phù hợp giữa các đề án, chương trình, nâng cao hiệu
quả sử dụng nguồn lực. Các địa phương cần có cơ chế, chính sách hỗ trợ tạo điều
kiện cho người lao động sau khi học nghề được được tiếp cận tín dụng ưu đãi, để
mở rộng và phát triển sản xuất.
- Củng cố và
tăng cường năng lực cho đội ngũ khuyến nông cơ sở, đảm bảo cho Trung tâm khuyến
nông tỉnh đủ điều kiện tham gia dạy nghề theo các tiêu chí của Bộ Lao động,
Thương binh và Xã hội, tiến tới trở thành lực lượng nòng cốt trong công tác dạy
nghề nông nghiệp ở các địa phương; tăng cường đầu tư cơ sở vật chất cho các
trạm, trại để làm cơ sở thực nghiệm cho dạy nghề nông nghiệp./.
Nguyễn Thị Thanh Huyền – Chi cục
PTNT